Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

Hand of Light - Bàn Tay Ánh Sáng (Phần 1-tt)

Ai cũng có một trường năng lượng hay là hào quang bao quanh và thâm nhập vào thân thế. Trường năng lượng này kết hợp chặt chẽ với sức khỏe. Tri giác cao cấp là phương thức lĩnh hội sự vật vượt qua phạm vi thông thường của giác quan con người. Nhờ nó, con người có thể nhìn, nghe, ngửi, nếm, thấy và xúc chạm những sự vật mà bình thường không cảm nhận được. Tri giác cao cấp là một kiếu “nhìn thấy” trong đó bạn thấy một bức tranh trong óc mà không cần sử dụng thị giác thông thường. Nó không phải là tưởng tượng. Đôi khi nó được coi như minh triết. Tri giác cao cấp phát hiên ra thế giới động lực các trường năng lượng sống tương tác lỏng ở xung quanh và xuyên qua mọi vật. Phần lớn cuộc đời tôi như ở giữa một cuộc khiêu vũ với cả đại dương năng lượng sống động trong đó con người tồn tại. Qua cuộc khiêu vũ đó, tôi đã phát hiên ra rằng năng lượng ấy truyền sức mạnh cho ta, nuôi dưỡng ta, cho ta cuộc sống. Ai cũng cảm thấy nặng lượng bên cạnh mình; ta là của nó, nó là của ta. Bênh nhân và học trò của tôi hỏi rằng tôi bắt đầu nhìn thấy trường năng lượng xung quanh mọi người từ bao giờ? Tôi bắt đầu thấy nó là công cụ có ích từ khi nào? Thế nào là có khả năng nhận ra sự vật vượt qua giới hạn của các giác quan con người? Trường hợp của tôi là đặc biêt hay có thể học hỏi đế được như vậy?
Neu thế thì họ có thể làm gì đế mở rộng tri giác của chính mình, và điều nay có giá trị như thế nào đối với cuộc đời của họ? Đế trả lời được trọn vẹn các câu hỏi nầy, tôi phải quay lại buổi ban đầu.
Tuổi thơ của tôi rất bình dị. Tôi lớn lên trong một trang trại ở Wisconsin. Vì không có nhiều bạn chơi trong vùng, tôi thường tha thẩn một mình. Tôi ngồi một mình trong rừng hàng giờ, hết sức im lặng, chờ những con vật nho nhỏ bước đến với tôi. Tôi tập hòa mình vào xung quanh. Không phải là mãi về sau tôi mới bắt đầu hiếu hết ý nghĩa của những khoảng thời gian im lặng và chờ đợi đó. Giữa những khoảnh khắc yên tĩnh trong rừng, tôi đi vào một trạng thái bành trướng ý thức trong đó tôi có khả năng thấy được những sự vật vượt ra khỏi giới hạn trải nghiêm thông thường của con người. Tôi nhớ là đã biết được từng con vật nhỏ trong rừng mà không cần nhìn. Tôi có thể cảm nhận được trạng thái đó. Khi tôi tập bịt mắt đi lại trong rừng, tôi cũng cảm nhận được cây cối trước khi tự tay tôi chạm tới. Tôi thấy rằng cây cối hiên ra to hơn là khi nhìn bằng mắt. Cây cối có trường năng lượng sống bao quanh, và tôi thấy các trường năng lượng đó. về sau tôi tập nhìn trường năng lượng của cây và của các động vật nhỏ. Tôi phát hiên ra rằng mọi vật đều có trường năng lượng bao quanh, giống như ánh sáng của ngọn nến. Tôi cũng bắt đầu nhận thấy rằng mọi vật liên kết với nhau bằng các trường năng lượng nay và không một không gian nào hiên hữu mà lại không có trường năng lượng. Mọi vật, kế cả tôi, đều sống giữa đại dương năng lượng.
Đối với tôi, điều đó không phải là phát hiên lý thú, mà chỉ đơn giản là trải nghiêm của mình, cũng tự nhiên như nhìn thấy con sóc đang ăn quá đấu trên cành cây vậy. Tôi không hề công thức hóa những trải nghiêm nầy vào bất cứ lý thuyết nào nói về cung cách hoạt động của thế giới. Tôi chấp nhận mọi thứ mình nhìn thấy trong trạng thái hoàn toàn tự nhiên, cho rằng ai ai cũng biết, sau đó tôi quên.
Lúc bước vào tuổi vị thành niên, tôi thôi không vào rừng nữa. Tôi bắt đầu quan tâm tới cung cách hoạt động của các sự vật và tại sao chúng lại như thế. Tôi thường đặt câu hỏi với mọi vật đế tìm ra trật tự và đế hiếu thế giới hoạt động như thế nào. Tôi vào trường đại học, nhận bằng cử nhân khoa học về Vật lý lưu uy en, rồi làm công tác nghiên cứu nhiều năm cho Cơ quan hàng không vũ trụ NASA, về sau tôi học tập và trở thành cố vấn. Không phải cho đến khi tôi làm cố vấn một số năm tôi mới bắt đầu nhìn thấy màu sắc quanh đầu mọi người và nhớ tới những trải nghiêm trong rừng thời thơ ấu. Lúc bấy giờ tôi nghiêm ra rằng các trải nghiêm đó đã mở đầu cho tri giác cao cấp hay sức nhìn thấu thị của mình. Những trải nghiêm tuổi thơ thú vị và bí mật ấy cuối cùng đã dẫn đến khả năng chẩn đoán và chữa trị của tôi.
Khi nhìn lại, tôi có thể thấy mô hình phát triến các khả năng của tôi bắt đầu lúc lọt lòng. Cứ như là đời tôi đã được bàn tay vô hình nào đó dẫn dắt tới và đi qua từng trải nghiêm theo kiếu dẫn từng bước, rất giống kiếu dạy ở trường học - trường học đường đời như ta vẫn nói. Trải nghiêm trong rừng giúp cho việc mở rộng các giác quan của tôi. Sau đó, việc học tập ở trường đại học giúp phát triến tư duy lô gíc. Viêc rèn luyên đế thành người cố vấn đã khai mở tầm nhìn, khai mở trái tim tôi ra toàn nhân loại. Cuối cùng, việc rèn luyên tâm linh (sau này tôi sẽ luận bàn về vấn đề nay) làm cho tôi tin vào những trải nghiêm khác thường của mình đế mở rộng tâm trí mà chấp nhận là “có thật”.
Bấy giờ tôi bắt đầu tạo ra một khuôn khổ đế nhờ đó mà hiếu thấu các trải nghiêm nầy. Dần dà tri giác cao cấp và trường năng lượng con người trở nên các bộ phận hợp thành của đời tôi.
Tôi tin tưởng vững chắc rằng chúng trở thành một phần cuộc đời của bất kỳ ai. Đe phát triến tri giác cao cấp, cần phải đi vào một trạng thái bành trướng ý thức. Có nhiều phương pháp thực hiên việc nay. Thiền định nhanh chóng trở thành nổi tiếng. Thiền định có thể thực hành bằng nhiều cách, điều quan trọng là tìm ra cách thích hợp nhất đối với bạn.
Trong phần sau của cuốn sách, tôi sẽ gợi ý cho bạn một vài cách đế bạn có thể tùy ý lựa chọn. Tôi cũng thấy rằng bạn có thể đi vào trạng thái bành trướng ý thức bắng cách tản bộ, dạo chơi, câu cá, ngồi trên đụn cát ngắm sóng vỗ vào bờ hoặc ngồi trong rừng như tôi thuở nhỏ. Bạn đã tiến hành việc đó như thế nào, dù bạn gọi là thiền định hay mơ mộng, hay gì nữa? Điều quan trọng nhất ở đây là dành được đủ thời gian lắng nghe bản thân mình - thời gian đế làm im ắng cái tâm trí huyên náo cứ liên tục nói về điều bạn cần làm, về cung cách bạn đã thẳng được lý lẽ nọ, về điều mà bạn vẫn làm, về cái mà bạn cho là sai, v.v. và v.v. Khi tiếng líu lo không dứt đó bị cắt thì một thế giới mới trọn vẹn của thực tại hài hòa êm ái mở ra trước mắt bạn. Bạn bắt đầu hòa mình vào xung quanh, như tôi đã từng làm trong rừng. Cũng lúc đó, nhân cách của bạn không bị lãng quên mà được đề cao.
Quá trình hòa mình vào xung quanh là một phương thức khác đế mô tả nhận thức mở rộng đang trải nghiêm.
Chẳng hạn, hãy lưu ý lần nữa đến cây nến và lửa ngọn nến. Thông thường ta đồng nhất hóa bản thân như một vật thế (sáp và bấc) với ý thức (ngọn lửa). Khi ta đi vào trạng thái bành trướng ý thức, ta nhận thấy ta cũng như ánh sáng phát ra từ ngọn lửa đó. Ánh sáng bắt đầu chỗ nào và ngọn lửa kết thúc ở đâu? Đấy dường như là một dòng kẻ. Nhưng khi nhìn kỹ hơn, bạn có biết chính xác đó là chỗ nào không?
Ngọn lửa bị ánh sáng thâm nhập hoàn toàn. Ánh sáng trong phòng, ngoài ánh sáng ngọn nến (đại dương năng lượng), có thâm nhập ngọn lửa không? Có. Ánh sáng trong phòng bắt đầu ở đâu và ánh sáng ngọn nến kết thúc ở đâu?
Theo vật lý học, không có ranh giới cho ánh nến; nó vươn tới vô tận. Vậy thì ranh giới cuối cùng của ta ở đâu?

Trải nghiêm của tôi về tri giác cao cấp, kết quả của bành trướng ý thức, là không có ranh giới. Tôi càng bành trướng ý thức thì tri giác cao cấp của tôi càng mở rộng, tôi càng có khả năng hơn trong việc nhìn thấy thực tại vốn ở sẵn đấy rồi nhưng trước đây nằm ngoài tầm giác quan của mình.
Nhờ tri giác cao cấp của bản thân mở rộng, thêm nhiều thực tại đi vào tầm mắt. Buổi đầu tôi chỉ nhìn thấy được những trường năng lượng thô xung quanh đồ vật: chỉ khoảng trên dưới 1 in. cách mặt da. Khi đã thành thạo hơn, tôi có thể nhìn thấy trường nay vượt quá mặt da xa hơn nữa nhưng rõ ràng là một chất mịn hơn hoặc một thứ ánh sáng kém mạnh hơn. Mỗi lần tôi nghĩ là mình đã tìm ra ranh giới thì một thời gian sau tôi lại thấy vượt ra xa hơn ranh giới đã tìm ra.
Đường ranh giới ở đâu? Tôi kết luận rằng thật dễ dàng hơn khi nói là chỉ có các lớp: lớp của ngọn lửa, sau đó là ánh sáng của ngọn lửa, rồi đến ánh sáng của căn phòng. Thật khó mà phân biêt được từng ranh giới. Muốn thấy được từng lớp phía ngoài đòi hỏi phải tăng cường bành trướng ý thức và hòa đồng tri giác cao cấp một cách tinh vi hơn. Khi trạng thái bành trướng ý thức của bạn phát triến thì ánh sáng mà trước đây bạn nhìn thấy lờ mờ nay sẽ rạng lên và trở thành dễ xác định.
Qua nhiều năm dần dần phát triến tri giác cao cấp, tôi sưu tập các quan sát của mình. Phần lớn các quan sát nầy được tiến hành trong 15 năm làm cố vấn. vốn được đào tạo về vật lý học, tôi hoài nghi khi lần đầu tiên bắt đầu “nhìn thấy” hiên tượng hào quang xung quanh thân thế con người . Song vì các hiên tượng vẫn cứ tồn tại, thậm chí cả khi tôi nhắm mắt lại đế xua đuổi hình ảnh hoặc chuyến dịch xung quanh căn phòng, cho nên tôi bắt đầu quan sát kỹ càng hơn. Và cứ thế, cuộc hành trình của tôi bắt đầu, đưa tôi vào những thế giới mà trước đây tôi không biết là hiên hữu; làm thay đổi hoàn toàn cung cách trước đây tôi vẫn trải nghiêm về thực tai, con người, vũ trụ cùng mối quan hê của tôi với vũ trụ.
Tôi thấy rằng trường năng lượng kết hợp mật thiết với sức khỏe và hạnh phúc của con người. Nếu một người không được khỏe thì điều đó biếu hiên rõ trong trường năng lượng bằng một dòng chảy năng lượng mất cân bằng và/hoặc năng lượng ứ trê ngừng chảy và hiên ra thẩm màu . Màu sắc và hình thái nầy rất đặc trưng cho từng loại bênh. Tri giác cao cấp rất có giá trị trong y học và trong vai trò tham vấn tâm lý học. Khi sử dụng tri giác cao cấp, tôi trở nên thành thạo trong việc chẩn đoán các vấn đề thế chất lẫn tâm lý và trong việc tìm ra biên pháp giải quyết các vấn đề đó.
Với tri giác cao cấp, cơ chế bênh tâm thế nằm ngay trước mắt bạn. Tri giác cao cấp phát hiên cung cách mà phần lớn bênh tật khởi đầu trong các trường năng lượng rồi qua thời gian và tập quán sống mà truyền sang thân thế, trở thành bênh nặng. Nhiều khi nguồn gốc hoặc nguyên nhân khởi đầu của quá trình nầy phối hợp với chấn thương tâm lý và thân thế, hoặc kết hợp cả hai. Vì tri giác cao cấp phát hiên cung cách khởi đầu của bênh tật cho nên nó cũng phát hiên cung cách đảo ngược quá trình bênh tật.
Trong quá trình tập nhìn trường năng lượng, tôi cũng tập tương tác với nó một cách hữu thức, như với bất cứ vật gì tôi có thể nhìn thấy. Tôi có thể thao tác đế cho trường năng lượng của mình tương tác với trường năng lượng của người khác. Tôi sớm học được cách làm cân bằng một trường năng lượng ốm yếu đế người đó có thể trở lại sức khỏe tốt.
Hơn nữa, tôi thấy bản thân mình nhận được thông tin về nguồn gốc bênh tật của bênh nhân. Thông tin này dường như đến với tôi từ một trí óc có trình độ cao hơn bản thân tôi hoặc cái mà tôi thường coi là chính mình. Quá trình nhận thông tin theo cách nầy được gọi nôm na là dẫn kênh (channeling). Thông tin được dẫn kênh thường đến dưới hình thái lời nói, khái niêm hoặc bức tranh tượng trưng sẽ đi vào tâm trí tôi khi tôi tái cân bằng trường năng lượng của bênh nhân.
Tôi luôn ở trạng thái biến đổi ý thức khi làm việc nầy. Tôi trở nên thành thạo trong việc nhận thông tin bằng cách kết hợp các biên pháp khi sử dụng tri giác cao cấp (tức là dẫn kênh hoặc nhìn thấy). Tôi thường đối chiếu cái mà tôi nhận được bằng bức tranh tượng trưng trong tâm trí tôi, bằng khái niêm hoặc bằng lời phán bảo trực tiếp với cái mà tôi nhìn thấy trong trường năng lượng. Chăng hạn, trong một trường hợp, tôi nghe nói trực tiếp “cô ấy bị ung thư”. Và tôi thấy một đốm đen trong trường năng lượng của chị bênh nhân đó. Đốm đen nầy phù hợp về kích thước, hình thù và vị trí với kết quả chụp CAT scanner tiến hành sau đó. Cách kết hợp nhận thông tin bằng tri giác cao cấp trở nên rất có kết quả, và tôi đạt được độ chính xác cao trong bất cứ miêu tả đặc biêt nào về tình hình bênh nhân. Tôi cũng nhận được thông tin dưới dạng những hành động tự cứu mà bênh nhân sẽ sử dụng trong suốt quá trình chữa trị. Quá trình nay thường đòi hỏi một loạt buổi chữa kéo dài trong một vài tuần hoặc một vài tháng, tùy theo mức độ bênh tật. Quá trình chữa trị bao gồm việc tái cân bằng trường năng lượng, thay đổi tập quán sống và xử lý chấn thương khởi đầu.
Điều cốt yếu là xử lý, ý nghĩa sâu xa của bênh tật. Ta cần phải hỏi: Bênh nầy có ý nghĩa gì đối với ta? Ta có thể học được điều gì từ bênh nay? Có thế nhìn thấy bênh tật một cách đơn giản như lời phán bảo từ thân thế của bạn nói với bạn. Chờ một chút: có cái gì sai đây? Bạn không lắng nghe toàn thế bản thân mình: bạn quên mất điều gì rất quan trọng đối với bạn. Cái gì vậy? Nguồn gốc của bênh tật cần được tìm tòi bằng cách nầy, hoặc ở mức độ tâm lý hay cảm giác, ở mức độ hiếu biết, hoặc đơn giản bằng sự thay đổi trong trạng thái tồn tại có thể là vô thức của con người. Viêc trở lại sức khỏe bình thường đòi hỏi cá nhân phải hành động và thay đổi nhiều hơn là chỉ đơn gian uống những viên thuốc theo đơn bác sĩ. Nếu không có thay đổi của bản thân, cuối cùng bạn sẽ không thế tạo ra một vấn đề khác đế dẫn dắt bạn trở về với nguồn gốc đã gây nên bênh tật trước tiên. Tôi thấy rằng nguồn gốc là chìa khoá.
Xử lý nguồn gốc thường đòi hỏi thay đổi cách sống, cuối cùng sẽ dẫn dắt đời sống cá thế đến chỗ liên kết chặt chẽ hơn với cốt lõi của con người. Nó dẫn dắt ta đến phần sâu xa hơn của bản thân ta, phần nầy đôi khi được gọi là bản ngã cao cấp hoặc tia sáng của siêu phàm bên trong.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét